Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Mắm Cáy

In bài này

Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, hẳn mấy ai còn được thưởng thức mắm cáy, thứ mắm được làm từ con cáy, dòng họ nhà cua, sống ở bờ sông, ven đầm.



Con cáy (Ảnh Internet)

Ngày còn ở làng Trữ tôi cũng đã từng được ông bà nội làm mắm cáy cho ăn, nhưng ngày đó chưa đủ khôn để cảm nhận cái mùi vị đặc trưng của thứ nước chấm dân dã đó. Sau này, khi theo bố mẹ về sống tại Vũng Trắm (thuộc xã Ninh Phong, Hoa Lư trước đây), nay thuộc về thành phố Ninh Bình tôi mới cảm nhận được vị chua, hăng, thơm nồng của mắm cáy. Ba anh em chúng tôi thường hay đi câu cáy, mà câu giỏi nhất là cô út Lan Anh, cứ chiều chiều xách cần đi câu là thể nào cũng mang về cả một xô cáy. Phía đằng sau nhà tôi là âu trạm bơm của xã, nước lên xuống theo nước sông Vân nên cáy nhiều lắm, cần câu làm bằng tre, mồi câu là ruột con ốc vặn buộc vào sợi cước. Cáy ra khỏi hang kiếm mồi vào khoảng tầm chiều chiều, hàng đàn con lớn, con bé kéo nhau kiếm thức ăn, khi vớ được mồi câu, nó dùng cả hai càng lớn để giữ chặt, ta chỉ việc nhấc lên bỏ vào xô.

Mắm cáy (Ảnh Internet)

Cáy sau khi câu về, được Mẹ tôi phân loại, rửa thật sạch, lột yếm, bóc trắng và bỏ vào cối đá giã cho thật nhuyễn. Sau đó mang ướp vào lọ sành hay chum vại, cứ một lớp cáy thì một lớp muối và gạo rang (gạo rang phải thật giòn, vàng mà không cháy), lấy nilon bọc kín miệng lọ sành, mang để chỗ kín, nơi khô ráo, thoáng mát. Khoảng một tuần sau, ban ngày mang ra phơi nắng một lúc, tối đến lại mang phơi sương; phơi cỡ độ một tuần thì mắm đã dậy mùi thơm, mang để chố dâm mát, để thêm 1 tuần nữa là ngấu.

Khi ăn lấy mắm ra chưng, mắm có mùi vị thơm thơm, chua chua, nồng nồng, dùng làm nước chấm rau, mà ngon nhất vẫn là chấm với rau lang luộc. Bây giờ nhiều khi thèm ăn rau lang chấm với mắm cáy, nhưng thật khó kiếm, đành "ăn trong hoài niệm vậy"!
          (ĐTD)

1 nhận xét:

  1. Nếu bạn muốn ăn thì bạn có thể về quê nói với mẹ là mẹ lại làm cho bạn ăn thôi mà, chứ "ăn trong hoài niệm"làm sao mà ngon được, mỗi khi tôi về quê mẹ tôi cũng hay làm cho tôi những món ăn mà ngày còn ở nhà tôi thích, cho dù bây giờ sống giữa Đô thị nhưng không bao giờ tôi có thể quên được những tình cảm yêu thương mà Bố Mẹ giành cho tôi, giờ tôi đã trưởng thành rồi cũng có gia đình, con cái đầy đủ nhưng bản thân tôi chưa làm được gì cho Bố mẹ, đôi khi thấy buồn quá, hôm nay đọc bài viết về món ăn quê hương bạn mà tôi cũng thấy chạnh lòng, ai cũng có quê hương cội nguồn của mình, nơi mình sinh ra và lớn lên, mình biết trân trọng những gì mà mình cho là quý giá nhất,..biết yêu thương quý trọng những gì mà khi còn nhỏ Bố mẹ và quê hương đã giành cho chúng ta "Quê hương là chùm khế ngọt mà" ...

    Trả lờiXóa

Mời bạn cùng đồng hành với Vầng trăng làng Trữ!