![]() |
Cánh đồng làng Trữ |
Cụ G. ở xóm Đông tuy đã ngoài 70 tuổi nhưng ngày ngày vẫn váy thâm, yếm nái phơi tấm lưng rám nắng ngoài đồng, khi có khách sang của con từ tỉnh về chơi, cụ vẫn mặc thế, con nhắc “Sao Mẹ không mặc cái áo mới may”, cụ bảo “Trẽn trẽn là”. Cái từ Trẽn đặc trưng ấy còn được dùng để chê bai, nhắc nhở; bạn chơi với nhau nhỡ làm điều gì không nên, không phải, liền bị nhắc “rõ trẽn chưa’.
Hai cô bạn gái, lâu ngày mới gặp lại nhau: “Mày già thế vầy à”, “tao mặc thế vầy được không”, - hở thế không trẽn à; chúng mày độ rày có…, cũng goạ goàn. Âm giọng đặc trưng Trung Trữ: “trẽn”, “goạ goàn”, những âm “tr”, “g”, rồi âm “r” cong gẫy lưỡi là người làng Trữ, đi đâu cũng nhận ra nhau….
(Trích “Vầng trăng làng Trữ”, tập 1)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Mời bạn cùng đồng hành với Vầng trăng làng Trữ!